Tháng mười một sương trời như phủ kín Những đám mây theo gió lạnh đưa về Màu ảm đạm trên khắp nẻo đường quê Từng nấm mộ khói hương trầm nghi ngút.
Những cánh hoa trong gió chiều ủ rũ Nhớ thương người đã mãi mãi đi xa Dáng ai nghiêng thấp thoáng bóng chiều tà Hàng dương liễu cũng lặng im trầm mặc.
Tháng mười một, thông điệp trao lời nhắc Nhớ linh hồn muôn người đã ra đi Đang khắc khoải từng giây chốn luyện hình Mong Ơn Thánh tắt lửa hồng thiêu đốt.
Trên dương gian phút yếu hèn dại dột Muôn lỗi lầm, thiếu nhân đức khôn ngoan Nhưng Chúa ơi! Nơi thân phận bất toàn, Luôn bất xứng, chẳng yêu người mến Chúa!
Khi đã đến chốn dương trần một thuở Nay nghĩ về chỉ chốc lát mà thôi! Về bên Cha nơi hạnh phúc muôn đời Cơn thống hối cũng chỉ là tiếc nuối.
Tháng mười một, bao linh hồn chới với Đang mong chờ ơn đại xá thông ban Nơi người thân dâng công phúc ân cần Nhường Ơn Thánh, mưa hồng ân giải thoát.
Tháng mười một, tiếng linh hồn đói khát Đang vọng về cơn khóc lóc nài van Dâng hy sinh như của lễ bình an Lên Thiên Chúa đấng giàu lòng thương xót.
Trên Thiên Quốc sẽ vui mừng không ngớt Đón linh hồn hưởng ánh sáng tình yêu Nơi nghĩa trang thôi ảm đạm mây chiều Tháng mười một kinh nguyện cầu thống thiết!